“Âm nhạc truyền thống là trái tim của văn hóa và lịch sử Ireland, nó không phải là một sự cổ xưa tĩnh lặng, truyền thống này vẫn còn tồn tại, đầy sức sống và rộng mở để thay đổi nhưng giữ gìn những giá trị cốt lõi của nó”.
Chúng ta thường có một thói quen ấy là nói nhiều về những điều mà ta quan tâm, những thứ lôi cuốn và gợi lên cho ta một niềm cảm hứng, thậm chí là cả tình yêu. Và trong tất cả những dòng chảy dài của những câu chuyện này (có thể nó chẳng đi đến đâu cả) một cách định hướng hơn người kể chuyện luôn có phần hăng say hơn hết thảy, sẽ kể cho bạn nghe những mạch nước nhỏ ban đầu đã đến và hình thành lên cả một con sông tình yêu trong lòng anh ta như thế nào. Sự thật thì nếu các bạn đọc đến đây tôi cũng không giấu diếm tham vọng cố gắng lèo lái các bạn vào câu chuyện của tôi nữa vì bạn đã bước vào rồi và tất nhiên bạn được quyền biết mình đang đi đâu.
Một mạch chảy đầu tiên là nhóm nhạc mà tôi yêu thích, Westlife – một nhóm nhạc đến từ Ireland, đó chính là mạch nước đã tạo ra tất cả, bao gồm cả bài viết này. Thời Westlife làm mưa làm gió trên các bảng xếp hạng với hàng loạt ca khúc đình đám, tôi còn nghe nhạc thiếu nhi. Đại loại như sự khó khăn khi giao giữa hai đường thẳng song song vậy. Đó là một định lí tạm thời đúng cho đến khi ta xét nó trong không gian vô cùng của toán học, và tạm thời đúng khi tôi biết đến âm nhạc, phải nói âm nhạc vừa như một quả bom vừa như một sự hấp dẫn, nó san phẳng mọi rào cản về không gian và thời gian, bạn tự tìm đến nói như một điều đáng lẽ phải thế và rồi sẽ là sự say mê. Tôi thích sự nhẹ nhàng và ý nghĩa trong những bài hát của Westlife, rất riêng biệt, vì mỗi khi nghe nó ta có cảm giác như đang có một thước phim trong trí óc vậy, ta để mặc cho trí tưởng tượng rong ruổi trên những đôi cánh của những giai điệu khác nhau và kỹ thuật của người nghệ sĩ. Phong cách âm nhạc của westlife đã góp một phần vào màu sắc âm nhạc của thê giới vào những năm 99-05 nhưng cái mà tôi ấn tượng nhất chính là sự sử dụng khéo léo các nhạc cụ như violon, kèn để tạo ra những điệu nhạc mang đậm chất Ireland trong một số bài hát của nhóm. Một ví dụ yêu thích của tôi – You raise me up – những nốt nhạc của bài hát này là những viên gạch đã xây một cánh cửa mở đầu tiên về đất nước Ireland ở trong tôi. Ô cửa mở đầu tiên đó ngập tràn các cảm xúc về âm nhạc truyền thống của một quốc đảo tuyệt đẹp. Và nếu bạn có hứng thú chiêm nghiệm ô cửa này giống như tôi thì hãy bắt đầu nó bằng một giai điệu tuyệt vời của đàn hạc Xento, vì rằng cây đàn đặc biệt đó là bắt nguồn câu chuyện lịch sử của vùng đất này – cũng là một biểu tượng cho đất nước Cộng hòa Ailen. Hơn 1000 năm được sử dụng ở Ireland cây đàn này cũng có những thăng trầm của nó. Từng bị cho là tiêu điểm của sự phản kháng luật lệ của các địa phương, cây đàn này đã từng bị treo lên và bị phá hủy cùng với nhiều nhạc cụ khác bởi Nữ Hoàng Elizabeth I với lí do âm nhạc của Ireland không chính thống ,đã muốn thay đổi nền văn hóa truyền thống của Ireland. Nhưng sau 400 nghĩa là ngày nay, 34 dây đàn của chiếc đàn hạc đời sau ở Ireland vẫn tấu lên những âm thanh nhẹ nhàng, được ví như tiếng giọt nước chảy vào một chiếc bát pha lê, vẫn góp mình vào dòng chảy của âm nhạc truyền thông Ireland hiện đại. Âm thanh của đàn hạc Xento cùng với tiếng nhạc của ống tiêu Uilleann, đàn Violon, âm điệu Bodhrán & Bones, và giai điệu như thể”tiếng kêu của ngỗng trời” của Concertina đã thực hiện chuyến du hành của nó xuyên qua các ngả đường thời gian ở Ireland để ngân vang trên những trảng cỏ dài hay vách núi đá Moher từ ba bốn trăm năm nay hay có khi là từ các thế kỉ 16 và 17. Về phần này thời gian là đã cho thấy sức mạnh của nó ,thời gian có thể xóa nhòa mọi thứ và cũng có thể là một dung dịch hòa tan mọi thứ. Tôi thường nghiêng về tác dụng thư hai của nó hơn khi gắn thời gian vào âm nhạc truyền thống của Ireland. Nhờ có chức năng thứ hai này mà nhạc truyền thống của Ireland như hòa vào cảnh vật, và con người Ireland như hòa quyện với nhau, một cách hài hòa tôi thấy rõ điều đó nhất ở những vùng thôn quê khi mà sự yên ả và tiếng sáo Uilleann và đàn Concertina như là ba loại gia vị hoàn hảo của một món ăn về thính giác và thị giác vậy.
Đối với tôi văn hóa và âm nhạc tuyền thống của Ireland tương ứng như vỏ bánh và nhân bánh vậy, thật khó để ta thưởng thức cái này mà không nếm trải cái kia.Tôi thích văn hóa Ireland qua âm nhạc truyền thống của họ, nhưng còn một góc nhìn khác đặc biệt hơn đối với tôi là qua… như tôi nói ở trên Westlife là nhịp cầu đầu tiên dẫn tôi đến với nhận thức về Ailen , tôi yêu nhóm nhạc này cũng vì thế, tôi thích nhìn hình ảnh Ireland dưới suy nghĩ của họ, nếu bạn cho đó là một cách đánh giá thì đúng là như vậy. Tôi nghĩ sẽ là không khó khăn cho các bạn hiểu một điều rằng kinh độ và vĩ độ đã phân chia phức tạp các nền văn hóa như thế nào, và rằng một tình cảm nhen nhóm dành cho hòn đảo ngọc lục bảo này có thể bị ngăn cách bởi quãng đường từ đỉnh Phaxipang cho tới Garrantouhill. Và chính bởi điều này, mà tôi chọn cách nhìn ở trên, các bạn có thể cho đó là hơi phiến diện thậm chí hơi kì quặc, tôi không phán xét bất cứ sự đánh giá nào nhưng phải nói rằng sự trải nghiệm đến từ chính cảm nhận của bạn về hình ảnh quê hương Ireland hiện diện bên trong con người họ sẽ rất thật và gần gũi. Bốn chàng trai đến từ những vùng khác nhau của Ireland, 3 từ Sligo và 1 ở Dublin, họ mang trong mình hình ảnh và âm nhạc của đất nước này đi khắp thế giới. Từ tiếng nói của họ, không thể nhầm lẫn người Ireland với các dân tộc nào khác. Họ nói tiếng Gaelic- tiếng nói của tổ tiên -thứ tiếng mà theo Wikipedia đang gặp rất nhiều khó khăn trong việc phục hồi do sự thực dụng của tiếng Anh trên lãnh thổ Ireland , thì nay vẫn còn tồn tại trong họ-thế hệ đời sau của người Celt. Tiếng nói Gaelic và sự bất khuất của người dân Ireland qua các cuộc đấu tranh giành độc lập của họ đối với tôi là những ấn tượng mạnh mẽ và khó quên về sự kiên cường của người dân được xem là thân thiện và cởi mở ở quốc đảo nằm trên biển Đại tây Dương này, khi những vạch của tọa độ địa lí không làm thay đổi được cái cốt lõi tình yêu đất nước, khi tôi phát hiện ra điều đó. Tôi thấy sự gần gũi đến lạ thường đối với mảnh đất này.
Cỏ 4 lá 1 trong những biểu tượng nổi bật cho tinh thần Ireland.
Dù con người bên kia biển Bắc với văn hóa riêng của họ có thể là khác biệt đôi chút hoặc là lớn tới mức tôi không thể tượng được nhưng chỉ cần một tương đồng như vậy được tạo ra, sự thu hẹp về khoảng cách địa lý cũng như văn hóa cũng sẽ là cả nghìn dặm đường, tôi muốn nói đến sợi dây hữu nghị sẽ kéo hai bờ biển xích lại với nhau chỉ bằng cách đơn giản như vậy đó.
Khi nói về Ireland tôi luôn muốn nói đến chữ “lạ” đó là một mảnh đất có cảnh thiên nhiên yên bình, người dân nồng hậu nhưng lại ẩn chứa bên trong nó một sự kiên cường đến kì lạ qua lịch sử và văn hóa. Con đường đưa tôi đến với đât nước này, tôi biết, cũng kì lạ và bất chợt. Và khi tôi đi trên “con đường” đó, chứng kiến một tình cảm non trẻ ban đầu cứ lớn dần lên dành cho mảnh đất này và những ước mơ đến với tôi như thế nào , điều đó đối với tôi quả thật cũng là một điều kì lạ.
—————————————————————————————————————————————–
Website nguonhocbong.com chân thành cảm ơn sự chia sẻ và hỗ trợ thông tin của Đại sứ quán Ireland thông qua cuộc thi “Tìm hiểu Ireland”
Nguồn Học Bổng (nguonhocbong.com) là website độc lập, giới thiệu các loại học bổng du học ở mọi cấp độ nhằm tạo điều kiện cho các bạn trẻ Việt Nam có nguyện vọng học tập và nghiên cứu ở các nước phát triển trên thế giới